Tải ứng dụng:
BÁO ĐIỆN TỬ CHÍNH PHỦ
Thứ trưởng Bộ Công an Lê Quý Vương - Ảnh Chinhphu.vn |
Thi hành án tử hình bằng tiêm thuốc độc
Với 15 Chương, 182 Điều, Luật Thi hành án hình sự thu hút được sự quan tâm nhân dân khi có nhiều quy định mới, tiến bộ, đáp ứng được yêu cầu của thực tiễn về việc bảo vệ pháp chế XHCN trong tình hình mới.
Theo Thứ trưởng Bộ Công an Lê Quý Vương, Luật quy định 8 nguyên tắc nhằm bảo đảm thi hành án hình sự đúng mục đích, có hiệu quả, thực hiện đúng chính sách khoan hồng, nhân đạo của Đảng và Nhà nước trong trừng trị và giáo dục cải tạo người phạm tội, góp phần đấu tranh phòng, chống tội phạm, bảo vệ an ninh quốc gia, giữ gìn trật tự, an toàn xã hội.
Một trong những điểm mới của Luật so với Pháp lệnh thi hành án phạt tù năm 1993 là việc thi hành án tử hình.
Theo đó, về hình thức thi hành án tử hình, Khoản 1 Điều 59 quy định “Thi hành án tử hình được thực hiện bằng tiêm thuốc độc. Quy trình thực hiện do Chính phủ quy định”.
Bên cạnh đó, để tháo gỡ khó khăn trong việc xử lý các trường hợp thân nhân hoặc người đại diện hợp pháp của người bị thi hành án tử hình xin nhân tử thi về an táng. Do đó, Điều 60 quy định cho phép thân nhân hoặc người đại diện hợp pháp của người bị án tử hình có thể được nhận tử thi về an táng nếu có căn cứ cho rằng việc cho nhận tử thi không ảnh hưởng đến an ninh, trật tự và vệ sinh môi trường.
Trả lời phóng viên Cổng TTĐT Chính phủ về tiến độ soạn thảo các văn bản hướng dẫn thi hành luật, bảo đảm thi hành ngay khi luật có hiệu lực từ ngày 1/7/2011, GS. Nguyễn Ngọc Anh, Vụ trưởng Vụ Pháp chế (Bộ Công an) cho hay, Bộ Công an đã ban hành kế hoạch soạn thảo các văn bản hướng dẫn và khẩn trương soạn thảo các văn bản hướng dẫn trình Chính phủ ban hành trước khi luật có hiệu lực ngày 1/7/2011.
“Đây là đạo luật lớn, vì thế chúng tôi dự kiến có khoảng 30 văn bản hướng dẫn như Nghị định của Chính phủ, Thông tư của Bộ Công an và khoảng 9 văn bản liên tịch giữa các bộ, ngành sẽ được ban hành”, GS. Nguyễn Ngọc Anh nhấn mạnh.
Bộ Y tế tranh tra tất cả các khâu về an toàn thực phẩm
Đại diện Bộ Y tế cho hay, để giải quyết chồng chéo trong quản lý nhà nước về an toàn thực phẩm, Luật đã phân công trách nhiệm quản lý nhà nước theo nguyên tắc từ A đến Z theo các nhóm thực phẩm/ngành hàng cho 3 bộ: Bộ Y tế, Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn và Bộ Công Thương.
Bên cạnh đó, Luật cũng quy định cụ thể hơn trách nhiệm quản lý nhà nước về an toàn thực phẩm cho UBND các cấp.
“ Bộ Y tế có trách nhiệm trước Chính phủ thực hiện quản lý nhà nước về an toàn thực phẩm vì vậy Bộ Y tế có trách nhiệm thanh tra, kiểm tra tất cả các khâu trong quá trình sản xuất, kinh doanh thực phẩm khi cần thiết, kể cả việc phúc tra kết quả thanh tra của các bộ, ngành, địa phương về an toàn thực phẩm nếu cần khi có các yêu cầu, kiến nghị hay xuất hiện vụ việc bức xúc”, Bộ trưởng Y tế Nguyễn Quốc Triệu nói.
Vẫn theo Bộ trưởng Nguyễn Quốc Triệu, nhằm bảo đảm việc thực thi luật có hiệu quả, Bộ Y tế sẽ sớm ban hành quy chuẩn khung để các ngành có căn cứ ban hành “quy chuẩn chi tiết” về an toàn thực phẩm trong phạm vi quản lý nhà nước của ngành mình.
Về trách nhiệm của địa phương, tránh tình trạng “buông lỏng quản lý”, Bộ Y tế sẽ sớm trình Chính phủ ban hành Nghị định quy định rõ trách nhiệm của UBND các cấp về an toàn thực phẩm.
Đối với việc quảng cáo và ghi nhãn thực phẩm, Luật quy định rõ “phải thông báo về nội dung quảng cáo cho cơ quan quản lý nhà nước có thẩm quyền về y tế kiểm tra và xác nhận”. Ngoài ra, Luật cũng quy định cả trách nhiệm của người phát hành quảng cáo, kinh doanh dịch vụ quảng cáo liên quan đến an toàn thực phẩm.
Việc cấp Giấy chứng nhận cơ sở đủ điều kiện an toàn thực phẩm, Luật quy định trình tự, thủ tục, hồ sơ và thẩm quyền. Trong đó, thời hạn của giấy chứng nhận là 3 năm, theo Pháp lệnh trước đây thì giấy này không có thời hạn.
Luật có hiệu lực thi hành từ ngày 1/7/2011.
Chỉ cho làm con nuôi nước ngoài khi không tìm được gia đình trong nước
Đây là một trong những nguyên tắc được Luật Nuôi con nuôi khẳng định và được các văn kiện pháp lý quốc tế thừa nhận như công ước La Haye về nuôi con nuôi quốc tế ghi rõ.
Theo Thứ trưởng Bộ Tư pháp Đinh Trung Tụng, nếu việc nuôi dưỡng trong phạm vi gia đình không thể thực hiện được thì phải tính đến các biện pháp chăm sóc thay thế ở trong nước, trong đó có việc nuôi con nuôi. Chỉ sau khi đã xem xét thỏa đáng các giải pháp trong nước mà vẫn không tìm được mái ấm gia đình cho trẻ thơ thì mới tính đến việc cho trẻ em làm con nuôi người nước ngoài, và việc đó phải vì lợi ích tốt nhất cho trẻ em.
Về các biện pháp bảo đảm việc nuôi con nuôi trong nước, Luật đưa ra quy định về việc tìm gia đình thay thế trong nước, nhằm bảo đảm trẻ em có cơ hội được nhận làm con nuôi trong nước. Việc tìm mái ấm được thực hiện ở ba cấp: cấp xã, cấp tỉnh và trung ương.
Cụ thể, ở cấp xã việc tìm gia đình thay thế được thực hiện bằng cách niêm yết tại trụ sở UBND trong thời hạn 60 ngày. Ở cấp tỉnh, được thực hiện bằng cách thông báo trên các phương tiện truyền thông trong 60 ngày. Ở trung ương được thực hiện bằng việc đăng trên Cổng thông tin điện tử của Bộ Tư pháp. Nếu hết thời hạn này mà không có người trong nước nhận làm con nuôi, thì trẻ em mới được giới thiệu làm con nuôi người nước ngoài.
Ngoài ra, công dân trong nước có nhu cầu và nguyện vọng nhận trẻ em làm con nuôi mà chưa xác nhận được trẻ em thì có thể đăng ký với Sở Tư pháp nơi thường trú. Nếu có trẻ em, Sở Tư pháp giới thiệu đến UBND cấp xã nơi thường trú để xem xét giải quyết.
Các điều kiện của người nhận con nuôi trong và ngoài nước là như nhau, đồng thời nâng độ tuổi của trẻ em được cho làm con nuôi đến dưới 16 tuổi. Đặc biệt, người đủ từ 16 tuổi đến dưới 18 tuổi cũng có thể được cho làm con nuôi của cha dượng, mẹ kế, cô, cậu dì, chú bác ruột.
Với 5 Chương, 52 Điều, Luật có hiệu lực từ ngày1/1/2011.
Phán quyết của Trọng tài thương mại là chung thẩm
Chủ tịch Hội Luật gia VN Phạm Quốc Anh - Ảnh Chinhphu.vn |
Theo ông Phạm Quốc Anh, Chủ tịch Hội Luật gia Việt Nam, cơ quan chủ trì soạn thảo, trọng tài thương mại là một trong những phương thức giải quyết tranh chấp phổ biến nhất, với nhiều ưu điểm nổi bật như thời gian xử lý nhanh, nội dung tranh chấp được giữ bí mật, phán quyết của trọng tài là chung thẩm, không có kháng cáo, kháng nghị.
Trong việc giải quyết tranh chấp bằng trọng tài, các bên có nhiều quyền định đoạt về việc được tự do lựa chọn trọng tài, quy tắc tố tụng, luật áp dụng, địa điểm, ngôn ngữ, thời gian tiến hành tố tụng trọng tài, quốc tịch của trọng tài viên.
Thẩm quyền của trọng tài thương mại bao gồm tranh chấp giữa các bên phát sinh từ hoạt động thương mại; tranh chấp phát sinh giữa các bên trong đó ít nhất một bên có hoạt động thương mại và tranh chấp khác giữa các bên mà pháp luật quy định được giải quyết bằng trọng tài thương mại... với hai hình thức hoạt động là trọng tài quy chế và trọng tài vụ việc.
Trọng tài thương mại không phải là doanh nghiệp mà là tổ chức xã hội – nghề nghiệp nên việc thành lập phải được phép của cơ quan nhà nước có thẩm quyền. Sau khi được thành lập phải đăng ký hoạt động.
“Việc Quốc hội ban hành luật này là phù hợp với xu thế phát triển trong thời khắc đất nước đang trong quá trình đổi mới và hội nhập sâu rộng trên tất cả các lĩnh vực”, Chủ tịch Hội Luật gia Việt Nam nhấn mạnh.
Ngày 7/7, Văn phòng Chủ tịch nước đã tổ chức công bố Lệnh của Chủ tịch nước công bố Luật Ngân hàng Nhà nước Việt Nam, Luật Các tổ chức tín dụng, Luật Thuế sử dụng đất phi nông nghiệp.
Lê Sơn